Nội dung phim
Ngày xửa ngày xưa, có cậu bé Pinocchio ước được trở thành người, và bà tiên đã hóa phép cho cậu có được hơi thở của loài người.
Ngày nay, tại một thành phố nào đó, cũng đông đúc như bao thành phố khác trên thế giới, có một cô hình nhân tên Nozomi được tạo ra để thỏa mãn nhu cầu xác thịt của những người đàn ông. Và không hiểu vì lý do nào, cô đã có được một trái tim.
Mỗi ngày, sau khi người đàn ông đi vắng, Nozomi bước ra khỏi căn hộ chật hẹp, dạo quanh khu phố, rồi đi đến tiệm cho thuê phim, nơi cô gặp Junichi, người làm trong tiệm cho thuê phim đó và đem lòng yêu anh.
Cũng như Pinocchio, Nozomi đã biết được làm người là như thế nào.
Đau lắm.
Có một trái tim, là có thể nói dối. Là có thể cảm thấy cô đơn. Là biết yêu. Và biết những cay đắng của tình yêu. Cô hình nhân trống rỗng đi tìm cái gì đó mang tên gọi "cuộc sống" giữa đô thị phồn hoa, nhưng cá thể nào cũng cô đơn, cũng trống rỗng, cũng cố gắng hoàn thiện cuộc đời mình chỉ với riêng bản thân họ vì "con người thật là phiền toái".
Hãy theo Nozomi, cùng những cơn gió thoảng dạo qua thành phố, gặp những con người bình thường như mọi ai kia. Những con người đi làm một mình, về nhà một mình, ăn cơm một mình, và dường như cảm thấy sự hiện diện của những con người khác thật là phiền phức.
Cuộc đời là gì? Sống là gì? Con người lại là gì?
Ngày nay, tại một thành phố nào đó, cũng đông đúc như bao thành phố khác trên thế giới, có một cô hình nhân tên Nozomi được tạo ra để thỏa mãn nhu cầu xác thịt của những người đàn ông. Và không hiểu vì lý do nào, cô đã có được một trái tim.
Mỗi ngày, sau khi người đàn ông đi vắng, Nozomi bước ra khỏi căn hộ chật hẹp, dạo quanh khu phố, rồi đi đến tiệm cho thuê phim, nơi cô gặp Junichi, người làm trong tiệm cho thuê phim đó và đem lòng yêu anh.
Cũng như Pinocchio, Nozomi đã biết được làm người là như thế nào.
Đau lắm.
Có một trái tim, là có thể nói dối. Là có thể cảm thấy cô đơn. Là biết yêu. Và biết những cay đắng của tình yêu. Cô hình nhân trống rỗng đi tìm cái gì đó mang tên gọi "cuộc sống" giữa đô thị phồn hoa, nhưng cá thể nào cũng cô đơn, cũng trống rỗng, cũng cố gắng hoàn thiện cuộc đời mình chỉ với riêng bản thân họ vì "con người thật là phiền toái".
Hãy theo Nozomi, cùng những cơn gió thoảng dạo qua thành phố, gặp những con người bình thường như mọi ai kia. Những con người đi làm một mình, về nhà một mình, ăn cơm một mình, và dường như cảm thấy sự hiện diện của những con người khác thật là phiền phức.
Cuộc đời là gì? Sống là gì? Con người lại là gì?