Nội dung phim
Bối cảnh bộ phim diễn ra vào những năm 1963, tại thành phố cảng Yokohama, gần Tokyo. Bộ phim xoay quanh 2 nhân vật chính Umi và Shun. Umi là một cô gái 16 tuổi, nghị lực và can đảm. Cô sống với bà nội và hai em nhỏ trong tòa nhà của gia đình, một bệnh viện cũ đã được cải tạo để trở thành nhà trọ dành cho vài nữ sinh. Công việc hàng ngày của Umi là nấu nướng, dọn dẹp, chăm sóc các em và điều hành tòa nhà trong lúc mẹ cô ở Mỹ. Tòa nhà nằm trên ngọn đồi Kokuriko (Hoa mỹ nhân) nhìn ra phía cảng. Hàng ngày, để tưởng nhớ cha mình, người là một thuyền trưởng đã hy sinh trong cuộc chiến tranh Triều Tiên, cứ mỗi sáng cô lại kéo những lá cờ hiệu có màu sắc mang thông điệp cầu chúc sự thượng lộ bình an cho mỗi chuyến tàu.
Shun, học sinh trung học 17 tuổi luôn nhìn thấy lá cờ đó từ biển khơi khi cậu hàng ngày đến trường học bằng một con tàu kéo. Cha cậu cũng mất trong chiến tranh và cậu được nhận làm con nuôi trong một gia đình tầng lớp lao động. Shun là một trong những sinh viên nổi bật trong trường và là người phụ trách tập san báo tuần của trường…
Năm 1963, cả nước Nhật chuẩn bị cho thế vận hội Olypic lần thứ 18 diễn ra ở Tokyo nhằm quên đi nỗi đau chiến tranh trong quá khứ. Để chuẩn bị cho thế vận hội, người ta muốn phá bỏ những tòa nhà cũ kỹ và định thay thế bằng những tòa nhà hiện đại hoành tráng hơn. Vào thời điểm đó, tại một trường trung học ở Yokohama, một cuộc đấu tranh đã xảy ra. Tòa nhà câu lạc bộ văn hóa của trường, thường được gọi thân mật là Quartier Latin, là một tòa nhà rất cổ kính và cũng là nơi diễn ra những sự kiện lịch sử và đầy ắp những kỷ niệm, liệu nó nên bị phá bỏ và được xây mới hay cần được bảo tồn. Shun và Umi tham gia vào nhóm sinh viên vận động cho việc giữ lại tòa nhà. Và thông qua những hoạt động này họ đã gặp nhau và dần dần tình cảm giữa họ đã bắt đầu nảy sinh…
Nước Nhật năm 1963 bị chia cắt giữa hai thế giới, một mặt quá trình tái thiết đất nước sau chiến tranh vẫn đang diễn ra khi một thế hệ người lớn đã ra đi mãi mãi. Sự kiện Olympic được tổ chức tại Tokyo vào năm sau có thể giúp cho người dân quên đi những mất mát đau thương trong quá khứ và giúp nước Nhật dần lấy lại hình ảnh trên trường quốc tế. Nỗi đau trong quá khứ và niềm hy vọng về tương lai đã ghi dấu của đôi bạn Shun và Umi. Những con người trẻ tuổi sát cánh cùng nhau để cứu lấy CLB có thể là hình ảnh ẩn dụ về việc tái sinh đất nước. Cùng với những học sinh, sinh viên khác, họ là hiện thân của nước Nhật tương lai, nhiệt huyết và quyết tâm, hăng hái và lạc quan, tình yêu say đắm và cả những khao khát bồng bột của tuổi trẻ đã làm xúc động và truyền cảm hứng cho những người cùng thế hệ đó. Bộ phim đã tái hiện tinh thần một thời đã giúp thế hệ thời đó đứng lên vực dậy đất nước, hàn gắn vết thương chiến tranh trong quá khứ, bảo vệ và gìn giữ những giá trị truyền thống và dấn thân mạnh mẽ vào công cuộc đổi mới hiện đại hóa đất nước.
Oplimpic 1964 được xem như cột mốc đánh dấu sự chuyển mình của nước Nhật, sau năm 1964 nước Nhật bắt đầu bước vào giai đoạn phát triển thần kỳ kéo dài suốt đến những năm 80, đưa nước Nhật trở thành một trong những nước có nền kinh tế và khoa học phát triển nhất thế giới.
Bộ phim như một cuốn sách bằng tranh tuyệt đẹp tái hiện lại không khí nước Nhật vào những năm 60, khi đất nước đang quá trình đổi mới, giữa cái cũ và cái mới, những ngôi nhà, nhà ga, tàu điện cáp treo, cửa hàng, đồng phục học sinh với mũ kepi… có lẽ sẽ đem lại những cảm giác mà chúng ta đã từng thấy trong một số cuốn truyện tranh nào đó của Nhật Bản…
Shun, học sinh trung học 17 tuổi luôn nhìn thấy lá cờ đó từ biển khơi khi cậu hàng ngày đến trường học bằng một con tàu kéo. Cha cậu cũng mất trong chiến tranh và cậu được nhận làm con nuôi trong một gia đình tầng lớp lao động. Shun là một trong những sinh viên nổi bật trong trường và là người phụ trách tập san báo tuần của trường…
Năm 1963, cả nước Nhật chuẩn bị cho thế vận hội Olypic lần thứ 18 diễn ra ở Tokyo nhằm quên đi nỗi đau chiến tranh trong quá khứ. Để chuẩn bị cho thế vận hội, người ta muốn phá bỏ những tòa nhà cũ kỹ và định thay thế bằng những tòa nhà hiện đại hoành tráng hơn. Vào thời điểm đó, tại một trường trung học ở Yokohama, một cuộc đấu tranh đã xảy ra. Tòa nhà câu lạc bộ văn hóa của trường, thường được gọi thân mật là Quartier Latin, là một tòa nhà rất cổ kính và cũng là nơi diễn ra những sự kiện lịch sử và đầy ắp những kỷ niệm, liệu nó nên bị phá bỏ và được xây mới hay cần được bảo tồn. Shun và Umi tham gia vào nhóm sinh viên vận động cho việc giữ lại tòa nhà. Và thông qua những hoạt động này họ đã gặp nhau và dần dần tình cảm giữa họ đã bắt đầu nảy sinh…
Nước Nhật năm 1963 bị chia cắt giữa hai thế giới, một mặt quá trình tái thiết đất nước sau chiến tranh vẫn đang diễn ra khi một thế hệ người lớn đã ra đi mãi mãi. Sự kiện Olympic được tổ chức tại Tokyo vào năm sau có thể giúp cho người dân quên đi những mất mát đau thương trong quá khứ và giúp nước Nhật dần lấy lại hình ảnh trên trường quốc tế. Nỗi đau trong quá khứ và niềm hy vọng về tương lai đã ghi dấu của đôi bạn Shun và Umi. Những con người trẻ tuổi sát cánh cùng nhau để cứu lấy CLB có thể là hình ảnh ẩn dụ về việc tái sinh đất nước. Cùng với những học sinh, sinh viên khác, họ là hiện thân của nước Nhật tương lai, nhiệt huyết và quyết tâm, hăng hái và lạc quan, tình yêu say đắm và cả những khao khát bồng bột của tuổi trẻ đã làm xúc động và truyền cảm hứng cho những người cùng thế hệ đó. Bộ phim đã tái hiện tinh thần một thời đã giúp thế hệ thời đó đứng lên vực dậy đất nước, hàn gắn vết thương chiến tranh trong quá khứ, bảo vệ và gìn giữ những giá trị truyền thống và dấn thân mạnh mẽ vào công cuộc đổi mới hiện đại hóa đất nước.
Oplimpic 1964 được xem như cột mốc đánh dấu sự chuyển mình của nước Nhật, sau năm 1964 nước Nhật bắt đầu bước vào giai đoạn phát triển thần kỳ kéo dài suốt đến những năm 80, đưa nước Nhật trở thành một trong những nước có nền kinh tế và khoa học phát triển nhất thế giới.
Bộ phim như một cuốn sách bằng tranh tuyệt đẹp tái hiện lại không khí nước Nhật vào những năm 60, khi đất nước đang quá trình đổi mới, giữa cái cũ và cái mới, những ngôi nhà, nhà ga, tàu điện cáp treo, cửa hàng, đồng phục học sinh với mũ kepi… có lẽ sẽ đem lại những cảm giác mà chúng ta đã từng thấy trong một số cuốn truyện tranh nào đó của Nhật Bản…