Nội dung phim
Một câu chuyện tình vượt thời gian, một tình yêu tồn tại ở kiếp này và kiếp sau, một người ở dòng thời gian này, một người lại ở dòng thời gian khác... chỉ duy nhất một điều họ chung với nhau đó là, họ đang đứng - họ đang sống cùng một chỗ...
"Il Mare", tiếng Ý có nghĩa là biển cả, và nó cũng là tên của ngôi nhà cho thuê, nằm cô độc bên bờ biển Hàn Quốc. Ở nơi ấy đã tồn tại một tình yêu thật kỳ lạ...
Ngày 21/12/1999, Eun-joo dọn đồ, rời khỏi Il Mare để đến trọ chỗ khác. Cô viết lời nhắn gửi cho người khách tiếp theo lên tấm thiệp chúc mừng Giáng sinh, rồi để vào hòm thư đặt trước Il Mare.
Ngày 29/12/1997, Sung-hyun hồi âm cho Eun-joo rằng anh là người đầu tiên đến sống ở Il Mare và cũng để vào cái hòm thư kia.
Sau một vài lần trao đổi qua lại như thế, cả 2 người biết rằng họ đang sống cách nhau 2 năm và cái hòm thư chính là cách để họ liên lạc với nhau.
Tình cảm giữa đôi bạn trẻ ngày một tiến triến qua những sẻ chia đời thường, những tặng vật. Họ tuy cách xa nhau về thời gian, nhưng lại rất gần nhau trong tâm tưởng.
Nhưng những ký ức về tình yêu thật không dễ quên, Eun-joo vẫn còn yêu người bạn trai cũ. Và một lời đề nghị được Eun-joo gửi đến Sung-hyun, cô nhờ anh tác động vào quá khứ của mình để cuộc chia tay giữa cô và bạn trai cũ không diễn ra.
Sung-hyun với tình yêu dành cho Eun-joo và lòng cao thượng đã nhận lời. Nhưng thật không may, anh bị một chiếc xe hơi tông phải khi chuẩn bị bước tới điểm hẹn...
Họ đã yêu nhau, tình yêu ấy có thật, nhưng họ không thể đến được với nhau - một thực tế nghiệt ngã của thời gian. Cũng giống như đôi khi người ta cảm thấy tình yêu của mình vẫn cháy trong tim đấy, người mà mình vẫn hằng mong đợi đang ở đâu đó, có vẻ rất gần thôi đấy nhưng lại chẳng bao giờ chạm vào được.
Hai con người ấy, một người nhìn tới tương lai, một người ngước về quá khứ, họ đã hoặc sẽ gặp nhau ở đâu đó nhưng rồi lại không nhận ra nhau, thật đúng là:
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đã đi lướt qua nhau
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu...
Thêm một thông điệp nữa, tuy không mới mẻ gì, nhưng "Il Mare" đã êm dịu truyền tải tới người xem bằng một kịch bản lạ: Xin đừng để quá khứ giết chết hiện tại.
Một bộ phim chầm chậm với những khung hình đẹp, đưa tâm trí người xem trôi đi một cách lặng lẽ, tựa những đợt sóng biển dưới chân Il Mare vẫn ì ào, nhẹ nhàng xô bờ hằng đêm.
Cái bầu không khí trầm lắng đậm chất Á đông ấy là điều mà người Mỹ khi làm lại "Il Mare" dưới cái tên "The lake house" đã không thể nào đạt được dù với cặp đôi diễn viên "Tốc độ" là Keanu Reaves và Sandra Bullock.
Năm 2000, Jun Ji-hyun mới ngoài 18, nhưng diễn xuất của cô trong "Il Mare" đã rất tinh tế và đáng yêu. Lee Jung-Jae - cậu út trong phim "Cảm xúc" đã đóng một vai nam chính trữ tình ở mức khá và thật khác với mẫu thanh niên mới lớn nghịch ngợm hoặc đàn ông gai góc mà anh vẫn diễn.
"Il Mare", tiếng Ý có nghĩa là biển cả, và nó cũng là tên của ngôi nhà cho thuê, nằm cô độc bên bờ biển Hàn Quốc. Ở nơi ấy đã tồn tại một tình yêu thật kỳ lạ...
Ngày 21/12/1999, Eun-joo dọn đồ, rời khỏi Il Mare để đến trọ chỗ khác. Cô viết lời nhắn gửi cho người khách tiếp theo lên tấm thiệp chúc mừng Giáng sinh, rồi để vào hòm thư đặt trước Il Mare.
Ngày 29/12/1997, Sung-hyun hồi âm cho Eun-joo rằng anh là người đầu tiên đến sống ở Il Mare và cũng để vào cái hòm thư kia.
Sau một vài lần trao đổi qua lại như thế, cả 2 người biết rằng họ đang sống cách nhau 2 năm và cái hòm thư chính là cách để họ liên lạc với nhau.
Tình cảm giữa đôi bạn trẻ ngày một tiến triến qua những sẻ chia đời thường, những tặng vật. Họ tuy cách xa nhau về thời gian, nhưng lại rất gần nhau trong tâm tưởng.
Nhưng những ký ức về tình yêu thật không dễ quên, Eun-joo vẫn còn yêu người bạn trai cũ. Và một lời đề nghị được Eun-joo gửi đến Sung-hyun, cô nhờ anh tác động vào quá khứ của mình để cuộc chia tay giữa cô và bạn trai cũ không diễn ra.
Sung-hyun với tình yêu dành cho Eun-joo và lòng cao thượng đã nhận lời. Nhưng thật không may, anh bị một chiếc xe hơi tông phải khi chuẩn bị bước tới điểm hẹn...
Họ đã yêu nhau, tình yêu ấy có thật, nhưng họ không thể đến được với nhau - một thực tế nghiệt ngã của thời gian. Cũng giống như đôi khi người ta cảm thấy tình yêu của mình vẫn cháy trong tim đấy, người mà mình vẫn hằng mong đợi đang ở đâu đó, có vẻ rất gần thôi đấy nhưng lại chẳng bao giờ chạm vào được.
Hai con người ấy, một người nhìn tới tương lai, một người ngước về quá khứ, họ đã hoặc sẽ gặp nhau ở đâu đó nhưng rồi lại không nhận ra nhau, thật đúng là:
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đã đi lướt qua nhau
Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất
Một tâm hồn ta đợi đã từ lâu...
Thêm một thông điệp nữa, tuy không mới mẻ gì, nhưng "Il Mare" đã êm dịu truyền tải tới người xem bằng một kịch bản lạ: Xin đừng để quá khứ giết chết hiện tại.
Một bộ phim chầm chậm với những khung hình đẹp, đưa tâm trí người xem trôi đi một cách lặng lẽ, tựa những đợt sóng biển dưới chân Il Mare vẫn ì ào, nhẹ nhàng xô bờ hằng đêm.
Cái bầu không khí trầm lắng đậm chất Á đông ấy là điều mà người Mỹ khi làm lại "Il Mare" dưới cái tên "The lake house" đã không thể nào đạt được dù với cặp đôi diễn viên "Tốc độ" là Keanu Reaves và Sandra Bullock.
Năm 2000, Jun Ji-hyun mới ngoài 18, nhưng diễn xuất của cô trong "Il Mare" đã rất tinh tế và đáng yêu. Lee Jung-Jae - cậu út trong phim "Cảm xúc" đã đóng một vai nam chính trữ tình ở mức khá và thật khác với mẫu thanh niên mới lớn nghịch ngợm hoặc đàn ông gai góc mà anh vẫn diễn.