Nội dung phim
Bộ phim Thụy Điển Show Me Love (tên gốc: Fucking Amal) không chỉ đơn thuần là một bộ phim về hai người nữ tìm thấy tình yêu. Nó còn là một bức tranh, một thế giới ảo mà người xem có thể thấy mình trong đó. Những chán nản, bức xúc và mâu thuẫn của thời thanh thiếu niên như những làn sóng mãnh liệt đập vào ghềnh đá dưới bầu trời là những tình tiết nhẹ nhàng của bộ phim.
Nếu bạn không nổi tiếng thì cũng thường thường bậc trung. Nhưng có những bóng dáng bị bỏ quên. Lại có những bóng dáng muốn trải qua cuốc sống trong yên lăng nhưng lại trở thành trò đùa qua ngày cho thiên hạ. Agnes là dạng người thứ 3. Cô không có gì nổi trội trong ngoại hình, tính cách hay học hành. Cô tầm thường đến nỗi chẳng ai để ý đến cô. Và vì lẽ đó, cô bị gán cho biệt danh ‘ô-môi’.
Ít ai ngờ Agnes lại thực sự nảy sinh tình cảm với cô bạn cùng lớp Elin vừa xinh đẹp có tiếng lại quan hệ rất rộng rãi. Elin là tâm điểm của các chàng trai nhưng cô cảm thấy cuộc sống thật không buồn chán khi bao quanh cô là những người chẳng có mục đích sống và điều họ quan tâm kô gì khác hơn là chuyện yêu đương vớ vẩn.
Bộ phim được cấu trúc để làm người xem nhầm tưởng ý đồ của đạo diễn là tập trung vào tình cảm của Agnes dành cho Elin. Thật chất, qua những cảnh xen lẫn đời sống của 2 cô bé tuổi mới lớn, đạo diễn muốn người xem hãy thực sự nhìn vào những xúc cảm, quyết định, cách giải quyết và cách nhận thức trong từng vấn đề của tuổi vị thành niên – thật ngây ngô đến khó chịu và làm tổn thương người khác nhưng lại rất lý lẽ và có chiều sâu và làm cho nhiều bậc cha mẹ có thể nghĩ làm sao họ có thể quên một thời mới lớn với cảm xúc dâng trào như vậy?
Xuyên suốt bộ phim là những sinh hoạt hằng ngày, mối quan hệ với gia đình và cách sử xự của Agnes và Elin để qua đó thấy đựơc những suy nghĩ và hàng động đều được điều hành bởi lối sống, cách sống và môi trường bao quanh – được miêu ta rõ hơn khi Elin thổ lộ với Agnes với ý muốn rời bỏ thị trấn nhỏ bé và cổ hũ để đến thành phố lớn và trở thành ngôi sao điện ảnh.
Elin sau cùng cũng nhận thức được và thoải mái với những cảm xúc dành cho Agnes. Cảnh kết là 2 cô bé ở nhà của Agnes cùng nhau thưởng thức và bàn về sữa sô-cô-la. Với nhiều khán giả, đây có thể là một kêt thúc đáng thật vọng với những cao trào đã xảy ra nhưng sữa sô-cô-la là biểu tượng của sinh hoạ hằng ngày và rất gần gũi trong đời sống phương Tây. Do đó, cảnh này thực chất là một biểu tượng hay một lời nhắn sau cùng của đạo diễn – Agnes và Elin đã đi đến một bước cao hơn trong mối quan hệ của họ, đưa trái tim và cảm xúc đến gần nhau hơn qua một sinh hoạt rất đời thường và chấm dứt những hoài nghi và những cảm xúc ào ạt cuốn đến và rồi như cơn gió lại thoáng vút bay. ( Theo Yurivn)
Nếu bạn không nổi tiếng thì cũng thường thường bậc trung. Nhưng có những bóng dáng bị bỏ quên. Lại có những bóng dáng muốn trải qua cuốc sống trong yên lăng nhưng lại trở thành trò đùa qua ngày cho thiên hạ. Agnes là dạng người thứ 3. Cô không có gì nổi trội trong ngoại hình, tính cách hay học hành. Cô tầm thường đến nỗi chẳng ai để ý đến cô. Và vì lẽ đó, cô bị gán cho biệt danh ‘ô-môi’.
Ít ai ngờ Agnes lại thực sự nảy sinh tình cảm với cô bạn cùng lớp Elin vừa xinh đẹp có tiếng lại quan hệ rất rộng rãi. Elin là tâm điểm của các chàng trai nhưng cô cảm thấy cuộc sống thật không buồn chán khi bao quanh cô là những người chẳng có mục đích sống và điều họ quan tâm kô gì khác hơn là chuyện yêu đương vớ vẩn.
Bộ phim được cấu trúc để làm người xem nhầm tưởng ý đồ của đạo diễn là tập trung vào tình cảm của Agnes dành cho Elin. Thật chất, qua những cảnh xen lẫn đời sống của 2 cô bé tuổi mới lớn, đạo diễn muốn người xem hãy thực sự nhìn vào những xúc cảm, quyết định, cách giải quyết và cách nhận thức trong từng vấn đề của tuổi vị thành niên – thật ngây ngô đến khó chịu và làm tổn thương người khác nhưng lại rất lý lẽ và có chiều sâu và làm cho nhiều bậc cha mẹ có thể nghĩ làm sao họ có thể quên một thời mới lớn với cảm xúc dâng trào như vậy?
Xuyên suốt bộ phim là những sinh hoạt hằng ngày, mối quan hệ với gia đình và cách sử xự của Agnes và Elin để qua đó thấy đựơc những suy nghĩ và hàng động đều được điều hành bởi lối sống, cách sống và môi trường bao quanh – được miêu ta rõ hơn khi Elin thổ lộ với Agnes với ý muốn rời bỏ thị trấn nhỏ bé và cổ hũ để đến thành phố lớn và trở thành ngôi sao điện ảnh.
Elin sau cùng cũng nhận thức được và thoải mái với những cảm xúc dành cho Agnes. Cảnh kết là 2 cô bé ở nhà của Agnes cùng nhau thưởng thức và bàn về sữa sô-cô-la. Với nhiều khán giả, đây có thể là một kêt thúc đáng thật vọng với những cao trào đã xảy ra nhưng sữa sô-cô-la là biểu tượng của sinh hoạ hằng ngày và rất gần gũi trong đời sống phương Tây. Do đó, cảnh này thực chất là một biểu tượng hay một lời nhắn sau cùng của đạo diễn – Agnes và Elin đã đi đến một bước cao hơn trong mối quan hệ của họ, đưa trái tim và cảm xúc đến gần nhau hơn qua một sinh hoạt rất đời thường và chấm dứt những hoài nghi và những cảm xúc ào ạt cuốn đến và rồi như cơn gió lại thoáng vút bay. ( Theo Yurivn)