Nội dung phim
Sundays and Cybele (Những Ngày Chủ Nhật Và Nữ Thần Cybele) còn có tên gốc tiếng Pháp Les dimanches de Ville d’Avray (Những Ngày Chủ Nhật Ở Ville d’Avray) là một bộ phim Pháp năm 1962 của đạo diễn Serge Bourguignon dựa trên cuốn tiểu thuyết cùng tên của Bernard Eschasseriaux và cũng được tác giả cộng tác viết kịch bản. Ngay lúc trình làng, Sundays and Cybele đã làm cho giới điện ảnh chú ý. Phim đoạt Giải thưởng đặc biệt của Ban giám khảo tại Liên hoan phim Venise năm 1962, tiếp tục giành chiến thắng ở Giải Quả cầu Vàng lẫn Oscar lần thứ 35 ở cùng hạng mục Phim ngoại ngữ hay nhất, kéo sang đến lễ trao giải Oscar lần thứ 36 năm 1963 với 2 đề cử cho Kịch bản chuyển thể xuất sắc nhất và Nhạc phim hay nhất.
Nội dung phim là câu chuyện của một viên phi công Pierre (Hardy Krüger) trong một lần tấn công đoàn xe địch tại một vùng quê ở Việt Nam, anh tin rằng mình đã giết nhầm một bé gái. Phi cơ của anh sau đó bị bắn hạ, tuy sống sót nhưng anh bị mất trí nhớ một phần. Sau này khi gặp một cô bé Cybèle (Patricia Gozzi) bị người cha bỏ rơi đang sống với các bà sơ trong cô nhi viện, chàng cựu phi công đinh ninh đó là cô bé gái đã bị chết trong vụ oanh kích và từ đó đã nẩy sinh một mối liên hệ tình cảm nhưng thánh thiện với cô bé. Đóng giả làm cha, Pierre cố gắng gặp cô gái vào mỗi Chủ Nhật, để chơi với cô và có lẽ để lấy lại trí nhớ. Tuy nhiên vẻ đẹp thuần khiết của mối liên hệ ấy đã bị hiểu lầm, nghi ngờ, ngay cả những người hiểu rõ anh, và nó trở thành scandal trong thị trấn Avray với kết thúc là một thảm kịch…
Bộ phim đã được quần chúng hoan nghênh và giới chuyên môn ngưỡng mộ nhưng cũng gây tranh cãi và phân hóa trong hàng ngũ các nhà phê bình phim. Một số nhà phê bình theo trào lưu Làn sóng mới (New Wave) đã không ngần ngại chê bai, miệt thị tác phẩm. Nhưng Bourguignon là một nghệ sĩ có tầm nhìn rộng và hiểu biết nhiều về thế giới bên ngoài, không chỉ những vấn đề thuộc về nước Pháp. Tầm nhìn của ông còn được thể hiện qua nghệ thuật, qua cách dàn dựng, qua cách quay phim của ông, và nhất là đề tài mà ông đã chọn là một đề tài không phụ thuộc vào một thời đại hay một không gian nào. Việc Sundays and Cybele không được chiếu trên màn ảnh truyền hình, không được phát hành DVD mà chỉ được chiếu hiếm hoi trên màn ảnh lớn đã làm cho huyền thoại về Sundays and Cybele càng lúc càng lớn hơn. Cinémathèque Française ở Paris cũng chỉ chiếu lại khoảng 10 năm một lần, và lần nào của chật ních khán giả. Vào tháng 4 năm nay, sau 47 năm vắng bóng, phim đã được chiếu lại ở một số rạp, và lần trở lại này kéo dài đến hơn cả 5 tuần, đó là điều hiếm có. Sau mỗi buổi chiếu, khán giả thường bàn tán về phim và cho rằng thời gian đã không để lại một tì vết nào trên phim, phim không hề bị lão hóa, phải chăng đây là dấu ấn của một tuyệt tác?