Nội dung phim
Bộ phim được dàn dựng dựa trên một cuộc thử nghiệm đầy tai tiếng tại Đức vào năm 1971. Người ta lập ra một nhà tù giả, rồi thuê người đóng giả làm tù nhân và cai ngục. Cuộc thử nghiệm biến thành thảm họa khi đám "cai" dùng những biện pháp tra tấn dã man nhất để trừng trị "phạm nhân", khiến vài người bỏ mạng.
Có trong tay hai bằng cử nhân lịch sử và triết học, nhưng do không tìm được việc làm phù hợp nên Tarek Fahd (Moritz Bleibtreu) buộc phải làm tạm nghề lái taxi. Một hôm, anh đọc được thông báo tuyển tình nguyện viên cho một chương trình thử nghiệm tâm lý kéo dài hai tuần với mức thù lao khá hậu hĩnh. Thấy hay, anh quyết định đăng ký tham gia.
Có tất cả 20 người tham gia chương trình thử nghiệm. Họ được đưa tới gặp một nữ tiến sĩ tên Jutta Grimm (Andrea Sawatzki) để nghe phổ biến về chương trình làm việc. Căn cứ vào các chỉ số thể chất, thần kinh, nhóm tình nguyện viên được chia làm hai nhóm: tù nhân và quản giáo. Nhóm "tù nhân" sẽ mất quyền tự do trong hai tuần và phải tuân thủ các nội quy của "trại giam". Nhóm "cai tù" sẽ làm nhiệm vụ bảo đảm trật tự, nhưng không được sử dụng vũ lực.
Theo sự sắp xếp của giáo sư Klaus Thon (Edgar Selge), chủ nhiệm chương trình thử nghiệm, chàng lái taxi Tarek cùng 11 người khác trở thành "tù nhân", 8 người còn lại đóng vai "cai ngục". Tù nhân mặc quần có số, được khử trùng trước khi vào trại, phải trải qua một khóa huấn luyện về nội quy. Cai ngục được trang bị dùi cui, còng số 8, bộ đàm và những phương tiện khác, trừ súng. Nhóm của giáo sư Klaus theo dõi bọn họ qua hệ thống camera tối tân trên tinh thần: chỉ can thiệp trong trường hợp cực kỳ nguy cấp. Ba "tù nhân" được nhốt chung trong một xà lim.
Ngày đầu tiên diễn ra thật tốt đẹp. "Tù nhân" và "cai ngục" nói chuyện, vui chơi, cười đùa với nhau vì trong thâm tâm họ vẫn coi đây là cuộc thử nghiệm. Ngay lập tức, nhóm "cai ngục" vô tâm được giáo sư Klaus nhắc nhở. Chỉ thị của Klaus được đám "cai ngục" áp dụng ngay trong ngày thứ hai. Quan hệ giữa hai nhóm trở nên căng thẳng như trong nhà tù thực sự.
Sang ngày thứ ba, ngồi không mãi cũng chán, Tarek bày trò nhốt vài "cai ngục" vào xà lim và ném thức ăn vào người họ. Berus (Justus Dohnanyi), người được coi là đứng đầu nhóm "cai ngục", ra lệnh dùng biện pháp mạnh để thiết lập lại trật tự. Nửa đêm hôm đó, họ xông vào các xà lim, lột truồng các "tù nhân" và tịch thu giường ngủ. Tarek bị bắt, trói, bịt miệng, cạo trọc đầu. Tệ hơn, anh còn bị một kẻ nào đó đái vào mặt. Tất cả nhóm "tù nhân" bàng hoàng trước những hành động phi nhân tính của đám "cai ngục". Thấy tình hình đã vượt khỏi tầm kiểm soát, nữ tiến sĩ Jutta yêu cầu ngừng cuộc thử nghiệm, nhưng giáo sư Klaus không nghe. Ông cho rằng những diễn biến đang diễn ra theo đúng ý đồ.
Tình hình xấu đi một cách nghiêm trọng trong những ngày tiếp theo. Từ chỗ chỉ làm nhục, đám "cai ngục" chuyển sang sử dụng dùi cui và nắm đấm để xử lý những "can phạm" không tuân theo nội quy. Vài "tù nhân" bắt đầu có triệu chứng hoảng loạn tâm thần và phải nhập viện trong tình trạng sức khỏe suy sụp. Ấy thế nhưng Klaus vẫn kiên quyết tiến hành tới cùng cuộc thử nghiệm.
Không bị can thiệp, Berus ra lệnh cho đồng bọn sử dụng những hình thức tra tấn tàn bạo nhất. Một số "cai ngục" có lương tâm không chịu tham gia các màn tra tấn liền cũng bị hắn đánh đập thẳng tay. Chúng trở thành những kẻ mất nhân tính, hệt như những tên cai ngục đốn mạt nhất, và âm mưu giết hết đám "tù nhân" cũng như những người thuê chúng thực hiện chương trình thí nghiệm. Không chịu ngồi yên chờ chết, Tarek lãnh đạo nhóm "tù nhân" vùng lên chống lại, rồi tìm đường thoát khỏi chống địa ngục trần gian. Liệu họ có thoát khỏi sự truy đuổi của đám người đang trong cơn khát máu?
Được dàn dựng từ tiểu thuyết Black Box của nhà văn Mario Giordano, bộ phim đã lột tả khá sâu sắc bản tính của con người. Đối với rất nhiều người, khi được giao quyền định đoạt cuộc sống của người khác, tâm tính của họ sẽ thay đổi hoàn toàn. Con đường tha hóa, biến chất luôn mở ra trước mắt những kẻ có công cụ giám sát và trừng phạt đồng loại. Do hiếu thắng, thích uy quyền và thiếu hiểu biết, một số kẻ sẽ lợi dụng quyền hạn mà xã hội giao phó để thể hiện khát vọng quyền lực mà trong điều kiện bình thường họ không thể có được.
Có trong tay hai bằng cử nhân lịch sử và triết học, nhưng do không tìm được việc làm phù hợp nên Tarek Fahd (Moritz Bleibtreu) buộc phải làm tạm nghề lái taxi. Một hôm, anh đọc được thông báo tuyển tình nguyện viên cho một chương trình thử nghiệm tâm lý kéo dài hai tuần với mức thù lao khá hậu hĩnh. Thấy hay, anh quyết định đăng ký tham gia.
Có tất cả 20 người tham gia chương trình thử nghiệm. Họ được đưa tới gặp một nữ tiến sĩ tên Jutta Grimm (Andrea Sawatzki) để nghe phổ biến về chương trình làm việc. Căn cứ vào các chỉ số thể chất, thần kinh, nhóm tình nguyện viên được chia làm hai nhóm: tù nhân và quản giáo. Nhóm "tù nhân" sẽ mất quyền tự do trong hai tuần và phải tuân thủ các nội quy của "trại giam". Nhóm "cai tù" sẽ làm nhiệm vụ bảo đảm trật tự, nhưng không được sử dụng vũ lực.
Theo sự sắp xếp của giáo sư Klaus Thon (Edgar Selge), chủ nhiệm chương trình thử nghiệm, chàng lái taxi Tarek cùng 11 người khác trở thành "tù nhân", 8 người còn lại đóng vai "cai ngục". Tù nhân mặc quần có số, được khử trùng trước khi vào trại, phải trải qua một khóa huấn luyện về nội quy. Cai ngục được trang bị dùi cui, còng số 8, bộ đàm và những phương tiện khác, trừ súng. Nhóm của giáo sư Klaus theo dõi bọn họ qua hệ thống camera tối tân trên tinh thần: chỉ can thiệp trong trường hợp cực kỳ nguy cấp. Ba "tù nhân" được nhốt chung trong một xà lim.
Ngày đầu tiên diễn ra thật tốt đẹp. "Tù nhân" và "cai ngục" nói chuyện, vui chơi, cười đùa với nhau vì trong thâm tâm họ vẫn coi đây là cuộc thử nghiệm. Ngay lập tức, nhóm "cai ngục" vô tâm được giáo sư Klaus nhắc nhở. Chỉ thị của Klaus được đám "cai ngục" áp dụng ngay trong ngày thứ hai. Quan hệ giữa hai nhóm trở nên căng thẳng như trong nhà tù thực sự.
Sang ngày thứ ba, ngồi không mãi cũng chán, Tarek bày trò nhốt vài "cai ngục" vào xà lim và ném thức ăn vào người họ. Berus (Justus Dohnanyi), người được coi là đứng đầu nhóm "cai ngục", ra lệnh dùng biện pháp mạnh để thiết lập lại trật tự. Nửa đêm hôm đó, họ xông vào các xà lim, lột truồng các "tù nhân" và tịch thu giường ngủ. Tarek bị bắt, trói, bịt miệng, cạo trọc đầu. Tệ hơn, anh còn bị một kẻ nào đó đái vào mặt. Tất cả nhóm "tù nhân" bàng hoàng trước những hành động phi nhân tính của đám "cai ngục". Thấy tình hình đã vượt khỏi tầm kiểm soát, nữ tiến sĩ Jutta yêu cầu ngừng cuộc thử nghiệm, nhưng giáo sư Klaus không nghe. Ông cho rằng những diễn biến đang diễn ra theo đúng ý đồ.
Tình hình xấu đi một cách nghiêm trọng trong những ngày tiếp theo. Từ chỗ chỉ làm nhục, đám "cai ngục" chuyển sang sử dụng dùi cui và nắm đấm để xử lý những "can phạm" không tuân theo nội quy. Vài "tù nhân" bắt đầu có triệu chứng hoảng loạn tâm thần và phải nhập viện trong tình trạng sức khỏe suy sụp. Ấy thế nhưng Klaus vẫn kiên quyết tiến hành tới cùng cuộc thử nghiệm.
Không bị can thiệp, Berus ra lệnh cho đồng bọn sử dụng những hình thức tra tấn tàn bạo nhất. Một số "cai ngục" có lương tâm không chịu tham gia các màn tra tấn liền cũng bị hắn đánh đập thẳng tay. Chúng trở thành những kẻ mất nhân tính, hệt như những tên cai ngục đốn mạt nhất, và âm mưu giết hết đám "tù nhân" cũng như những người thuê chúng thực hiện chương trình thí nghiệm. Không chịu ngồi yên chờ chết, Tarek lãnh đạo nhóm "tù nhân" vùng lên chống lại, rồi tìm đường thoát khỏi chống địa ngục trần gian. Liệu họ có thoát khỏi sự truy đuổi của đám người đang trong cơn khát máu?
Được dàn dựng từ tiểu thuyết Black Box của nhà văn Mario Giordano, bộ phim đã lột tả khá sâu sắc bản tính của con người. Đối với rất nhiều người, khi được giao quyền định đoạt cuộc sống của người khác, tâm tính của họ sẽ thay đổi hoàn toàn. Con đường tha hóa, biến chất luôn mở ra trước mắt những kẻ có công cụ giám sát và trừng phạt đồng loại. Do hiếu thắng, thích uy quyền và thiếu hiểu biết, một số kẻ sẽ lợi dụng quyền hạn mà xã hội giao phó để thể hiện khát vọng quyền lực mà trong điều kiện bình thường họ không thể có được.