Nội dung phim
Bộ phim lấy bối cảnh những năm 1960 tại miền nông thôn Iowa của nước Mỹ. Francesca đang sống bình yên bên gia đình nhỏ, chăm sóc căn bếp xinh xắn của mình và ngắm nhìn những đứa con lớn lên. Robert Kincaid là một nhiếp ảnh gia theo chủ nghĩa xê dịch, đang thực hiện bộ sưu tập các bức ảnh chụp những chiếc cầu. Họ gặp nhau vào một ngày mùa hè tháng tám. Robert dừng xe trước cổng nhà Francesca để hỏi đường đến cây cầu có mái che nổi tiếng thuộc quận Madison. Từ đó, hai người bắt đầu bốn ngày định mệnh trong cuộc đời.
Nếu có bộ phim nào cần nhiều tinh tế hơn cả để chuyển tải tinh thần của cuốn tiểu thuyết cô đọng như The Bridges of Madison County thì không nghi ngờ gì đó chính là phim của Clint Eastwood. 198 trang cuốn tiểu thuyết được chuyển thể thành 135 phút trên phim không thừa, không thiếu một tình tiết nào.
Từ tiếng nhạc rè rè phát ra trên radio, tiếng côn trùng râm ran giữa mùa hè, tiếng những chú chó sủa vang phá tan buổi trưa yên tĩnh, những bãi ngô xác xơ dưới nắng thắng tám cho đến những con đường bụi tung mịt mù… tất cả gợi nên không khí một miền quê oi ả, nóng bức và cũ kỹ. Cùng với đó, những chi tiết như tiếng đóng cửa bất thình lình của người chồng, căn bếp chật chội và quen thuộc, những bữa cơm kiệm lời mà Francesca chỉ đóng vai trò là người phục vụ… tạo cảm giác về một cuộc sống tẻ nhạt, lạnh lẽo đang bủa vây người phụ nữ mỗi ngày.
Nếu có bộ phim nào cần nhiều tinh tế hơn cả để chuyển tải tinh thần của cuốn tiểu thuyết cô đọng như The Bridges of Madison County thì không nghi ngờ gì đó chính là phim của Clint Eastwood. 198 trang cuốn tiểu thuyết được chuyển thể thành 135 phút trên phim không thừa, không thiếu một tình tiết nào.
Từ tiếng nhạc rè rè phát ra trên radio, tiếng côn trùng râm ran giữa mùa hè, tiếng những chú chó sủa vang phá tan buổi trưa yên tĩnh, những bãi ngô xác xơ dưới nắng thắng tám cho đến những con đường bụi tung mịt mù… tất cả gợi nên không khí một miền quê oi ả, nóng bức và cũ kỹ. Cùng với đó, những chi tiết như tiếng đóng cửa bất thình lình của người chồng, căn bếp chật chội và quen thuộc, những bữa cơm kiệm lời mà Francesca chỉ đóng vai trò là người phục vụ… tạo cảm giác về một cuộc sống tẻ nhạt, lạnh lẽo đang bủa vây người phụ nữ mỗi ngày.