Nội dung phim
Bộ phim cảm động bậc nhất về tình cảm gia đình mà tôi bình luận dưới đây là câu chuyện in sâu vào tâm trí tôi khi lướt qua những thước phim trên màn ảnh. Everybody’s Fine đã chạm đến tầng sâu nhất trong tâm hồn con người. Trên hết đó là tình phụ tử - tình cảm ít diễn tả bằng lời nói vì hành động cao cả của bố đã nói lên tất cả.
Bạn không cảm thấy lạnh giá trước thềm Giáng sinh qua từng khoảnh khắc trải nghiệm tinh tế về Everybody’s Fine. Phim là bức chân dung tự họa, mỗi khi bạn nghĩ về gia đình, về bố mẹ, về anh chị em.
Sau bao năm tháng nuôi con cùng sự ra đi đột ngột của vợ, đến tuổi về chiều Frank chỉ muốn sum vậy cùng bọn trẻ. Chúng mãi là niềm vui lớn nhất, niềm tự hào duy nhất trong cuộc đời ông. Ông hãnh diện với những người xung quanh và trong mắt bọn trẻ đã lớn ngày nào, ông mãi là người bố tuyệt vời.
Giáng sinh năm nay, cứ ngỡ con cái sẽ quây quần cùng ông dưới mái nhà ấm áp như mọi năm. Ông hồi tưởng về quá khứ. Một giấc mơ đẹp, những hồi ức sống mãi mà ở tuổi của ông, đáng lẽ phải nhận được nhiều hơn. Mọi sự không thể lường trước, vì công việc, bốn đứa con không thể cùng ông đón Giáng sinh năm nay.
Bộ phim bắt đầu nhẹ nhàng nhưng tôi ghi nhận giá trị nhân văn được trình diễn tinh tế đầy ẩn ý về gia đình thời hiện đại qua hình ảnh và câu từ. Đây sẽ là một mùa đông lạnh lẽo, một mùa đông trắng tuyết trong đời Frank. Tôi thương cảm cho tuổi tác của ông, và bạn cũng đồng cảm cho chính Frank. Tôi đã cầu nguyện một điều bất ngờ từ ba đứa con đến với ông. Một món quà đến từ Bắc Cực, nhưng nó không tồn tại.
“Sống là không chờ đợi. Sống là phải chiến đấu.” Tôi nghĩ không chỉ Frank mà bất kỳ bậc cha mẹ nào cũng luôn lấy những câu nói trên là kim chỉ nam. Luôn có một gia đình với những đứa con chờ đợi họ. Mặc cho những lời răn đe của bác sĩ, mặc cho căn bệnh tim quái ác. Frank quyết định làm hành trình xuyên Mỹ bằng tàu điện để gặp lại bốn đứa con. Tôi không biết nói gì vì nghẹn ngào xúc động trước hành động của ông. Một người bố vĩ đại, chỉ có một người bố hiểu rõ con trẻ và dành cho chúng những tình cảm vô bờ mới làm điều cao cả đến thế.
Đặt trong vị trí của Frank, ngôi nhà của ông không phải là nơi ông có những sinh hoạt hàng ngày, hay nơi ông bắt đầu ra cổng làm việc từ sáng sớm và mở cửa về nhà lúc chập choạng. Gia đình trong ông là bốn đứa con: Rosie, Amy, David và Robert. Ngôi nhà của ông không bó buộc một nơi cố định. Nó rải rác qua từng bước chân của con cái. Nó trưởng thành và ấm êm tại nơi chúng sinh sống. Chính điều đó, ông quyết định về với mái nhà yêu dấu của mình.
Có bao giờ bạn tự hỏi món quà lớn nhất dịp Giáng sinh bạn từng được nhận là gì hoặc món quá ý nghĩa nhất mà bạn sẽ tặng người thân trong dịp Giáng sinh? Tôi nghĩ bạn bận tâm vì câu hỏi trên, vì cuộc đời chưa cho phép bạn những bước đi thần tốc để tìm câu trả lời chính xác. Cuộc đời cũng nói không Rosie, Amy, Robert và David. Họ không biết đáp án của câu trả lời trên. Họ mải mê chìm đắm trong công việc và quên rằng: Bố của họ mãi là người tuyệt vời hết thảy.
Bố luôn là người tuyệt vời trong đôi mắt các con; ít nói, thay vào đó là những hành động. Bạn có yêu bố bạn khi còn là một đứa trẻ? Bạn thương con bạn đến mức nào khi đã trở thành một ông bố? Everybody’s Fine sẽ giúp bạn tìm ra câu trả lời. Dù tuổi tác cách biệt, nhưng tôi tin, bạn và tôi có cùng suy nghĩ, có cùng bài học sâu sắc về: Bố qua bộ phim ý nghĩa này.
Tôi đã im lặng đến giây phút cuối cùng. Không lời diễn tả. Tôi xin cảm ơn đạo diễn Kirk Jones đã mang đến cho tôi và bạn những hoài niệm về gia đình, về đấng sinh thành của mình.
Hãy gác lại mọi công việc, để trải qua những cung bậc tình cảm đa chiều bên cạnh gia đình và người thân trong dịp Giáng sinh cùng Everybody’s Fine để biết rằng: Bố mãi là người tuyệt vời trong cuộc đời bạn.
Bạn không cảm thấy lạnh giá trước thềm Giáng sinh qua từng khoảnh khắc trải nghiệm tinh tế về Everybody’s Fine. Phim là bức chân dung tự họa, mỗi khi bạn nghĩ về gia đình, về bố mẹ, về anh chị em.
Sau bao năm tháng nuôi con cùng sự ra đi đột ngột của vợ, đến tuổi về chiều Frank chỉ muốn sum vậy cùng bọn trẻ. Chúng mãi là niềm vui lớn nhất, niềm tự hào duy nhất trong cuộc đời ông. Ông hãnh diện với những người xung quanh và trong mắt bọn trẻ đã lớn ngày nào, ông mãi là người bố tuyệt vời.
Giáng sinh năm nay, cứ ngỡ con cái sẽ quây quần cùng ông dưới mái nhà ấm áp như mọi năm. Ông hồi tưởng về quá khứ. Một giấc mơ đẹp, những hồi ức sống mãi mà ở tuổi của ông, đáng lẽ phải nhận được nhiều hơn. Mọi sự không thể lường trước, vì công việc, bốn đứa con không thể cùng ông đón Giáng sinh năm nay.
Bộ phim bắt đầu nhẹ nhàng nhưng tôi ghi nhận giá trị nhân văn được trình diễn tinh tế đầy ẩn ý về gia đình thời hiện đại qua hình ảnh và câu từ. Đây sẽ là một mùa đông lạnh lẽo, một mùa đông trắng tuyết trong đời Frank. Tôi thương cảm cho tuổi tác của ông, và bạn cũng đồng cảm cho chính Frank. Tôi đã cầu nguyện một điều bất ngờ từ ba đứa con đến với ông. Một món quà đến từ Bắc Cực, nhưng nó không tồn tại.
“Sống là không chờ đợi. Sống là phải chiến đấu.” Tôi nghĩ không chỉ Frank mà bất kỳ bậc cha mẹ nào cũng luôn lấy những câu nói trên là kim chỉ nam. Luôn có một gia đình với những đứa con chờ đợi họ. Mặc cho những lời răn đe của bác sĩ, mặc cho căn bệnh tim quái ác. Frank quyết định làm hành trình xuyên Mỹ bằng tàu điện để gặp lại bốn đứa con. Tôi không biết nói gì vì nghẹn ngào xúc động trước hành động của ông. Một người bố vĩ đại, chỉ có một người bố hiểu rõ con trẻ và dành cho chúng những tình cảm vô bờ mới làm điều cao cả đến thế.
Đặt trong vị trí của Frank, ngôi nhà của ông không phải là nơi ông có những sinh hoạt hàng ngày, hay nơi ông bắt đầu ra cổng làm việc từ sáng sớm và mở cửa về nhà lúc chập choạng. Gia đình trong ông là bốn đứa con: Rosie, Amy, David và Robert. Ngôi nhà của ông không bó buộc một nơi cố định. Nó rải rác qua từng bước chân của con cái. Nó trưởng thành và ấm êm tại nơi chúng sinh sống. Chính điều đó, ông quyết định về với mái nhà yêu dấu của mình.
Có bao giờ bạn tự hỏi món quà lớn nhất dịp Giáng sinh bạn từng được nhận là gì hoặc món quá ý nghĩa nhất mà bạn sẽ tặng người thân trong dịp Giáng sinh? Tôi nghĩ bạn bận tâm vì câu hỏi trên, vì cuộc đời chưa cho phép bạn những bước đi thần tốc để tìm câu trả lời chính xác. Cuộc đời cũng nói không Rosie, Amy, Robert và David. Họ không biết đáp án của câu trả lời trên. Họ mải mê chìm đắm trong công việc và quên rằng: Bố của họ mãi là người tuyệt vời hết thảy.
Bố luôn là người tuyệt vời trong đôi mắt các con; ít nói, thay vào đó là những hành động. Bạn có yêu bố bạn khi còn là một đứa trẻ? Bạn thương con bạn đến mức nào khi đã trở thành một ông bố? Everybody’s Fine sẽ giúp bạn tìm ra câu trả lời. Dù tuổi tác cách biệt, nhưng tôi tin, bạn và tôi có cùng suy nghĩ, có cùng bài học sâu sắc về: Bố qua bộ phim ý nghĩa này.
Tôi đã im lặng đến giây phút cuối cùng. Không lời diễn tả. Tôi xin cảm ơn đạo diễn Kirk Jones đã mang đến cho tôi và bạn những hoài niệm về gia đình, về đấng sinh thành của mình.
Hãy gác lại mọi công việc, để trải qua những cung bậc tình cảm đa chiều bên cạnh gia đình và người thân trong dịp Giáng sinh cùng Everybody’s Fine để biết rằng: Bố mãi là người tuyệt vời trong cuộc đời bạn.