Nội dung phim
Tác giả có nhiều tác phẩm được dựng lên phim nhất có lẽ chính là Stephen King, công dân nổi tiếng của vùng Maine, New England. Với một vài ví dụ nhỏ như Carrie, Christine, Misery, Salem’s Lost, It và Cujo, kĩ năng viết tập trung vào những nỗi sợ hãi nguyên thuỷ, trong khi cũng tạ ra những nhân vật mà có thể chính là người hàng xóm của bạn, của ông thật là tuyệt vời. Một bộ phim thường ở trong top những phim kinh dị là The Shining. Người ta vẫn còn tranh cãi rằng đây có thể được gọi là “một bộ phim của Stephen King” không vì đạo diễn huyền thoại Stanley Kubrick đã có một số thay đổi quan trọng so với cốt truyện gốc, nên King đã tự mình sản xuất một serie phim truyền hình ngắn tập vài năm sau với vai trò tác giả kịch bản. Nhưng những gì còn lại của tiểu thuyết văn học đã đóng góp cho điện ảnh một bộ phim vẫn còn hấp dẫn rất nhiều người ở các cấp độ khác nhau.
Bộ phim là câu chuyện về một nhà văn đã hoá điên ở một khách sạn bị cô lập trong khi người vợ và cậu con trai ngày càng trở nên sợ hãi chính anh ta. Trong phim vẫn là công thức làm phim kinh dị thường thấy - một nhân vật xấu xa truy đuổi nhân vật tốt trong một nơi tối tăm và rùng rợn, và sau đó lại đảo ngược lại. Điều xấu xa có vẻ như đến từ cả bên trong lẫn bên ngoài trong tâm lí của người có gia đình, phần cảnh dựng cũng không tối tăm và u ám lắm mà phần lớn là rất sáng sủa và trống rỗng. Bầu không khí của một sức mạnh phi thường hiện diện mơ hồ qua suốt bộ phim tràn ngập, thể hiện rằng nỗi sợ hãi ở ngay trong những câu hỏi không thể trả lời được về tâm thần học. Và mỗi lần xem lại bộ phim này, người xem lại phát hiện ra một điều gì đó mới mẻ.
Bộ phim là câu chuyện về một nhà văn đã hoá điên ở một khách sạn bị cô lập trong khi người vợ và cậu con trai ngày càng trở nên sợ hãi chính anh ta. Trong phim vẫn là công thức làm phim kinh dị thường thấy - một nhân vật xấu xa truy đuổi nhân vật tốt trong một nơi tối tăm và rùng rợn, và sau đó lại đảo ngược lại. Điều xấu xa có vẻ như đến từ cả bên trong lẫn bên ngoài trong tâm lí của người có gia đình, phần cảnh dựng cũng không tối tăm và u ám lắm mà phần lớn là rất sáng sủa và trống rỗng. Bầu không khí của một sức mạnh phi thường hiện diện mơ hồ qua suốt bộ phim tràn ngập, thể hiện rằng nỗi sợ hãi ở ngay trong những câu hỏi không thể trả lời được về tâm thần học. Và mỗi lần xem lại bộ phim này, người xem lại phát hiện ra một điều gì đó mới mẻ.