Nội dung phim
Ludmila Prokopievna Kalugina là giám đốc một cơ quan thống kê, một phụ nữ giỏi chuyên môn song quá lứa lỡ thì, khô khan, kém hấp dẫn, dường như trong đầu chị chỉ chứa toàn con số, báo cáo, bản tổng kết…ngoài ra không còn một điều gì khác. Anatoli Yefremovich Novoseltsev là một nhân viên dưới quyền chị - một con người nhìn chung hết sức bình thường, không có gì xuất sắc, thậm chí hoàn cảnh gia đình còn khá đáng thương: vợ bỏ đi theo người khác, mình anh phải nuôi 2 con nhỏ với đồng lương có thể nói “ăn hôm nay lo ngày mai”.
Giữa anh và chị không hề có mối liên hệ hay ràng buộc nào ngoài việc cơ quan, thậm chí nếu có, thì chỉ là sự không hài lòng của thủ trưởng đối với nhân viên kém khả năng, quá tầm thường. Cuộc đời 2 con người này - nếu mô tả như 2 đường thẳng – có thể nói dường như chẳng bao giờ gặp nhau ở một điểm, chứ đừng nói là sẽ phát sinh một cuộc tình.
Ấy vậy mà…sự trớ trêu, sự thi vị của cuộc đời là điều không ai có thể ngờ đến - một ngày kia, xuất hiện anh bạn điển trai Yury Samokhvalov - bạn học cũ của Novoseltsev, được cử về cơ quan làm phó giám đốc – và mọi chuyện bắt đầu… Một câu chuyện tình chân thật đến không thể thật hơn, hài hước và sinh động như tính cách Nga. Phong cách làm phim của Đạo diễn tài ba Eldar Ryazanov luôn là vậy:
Ông đặt nhân vật của ông vốn là người hết sức bình thường, điển hình cho hàng triệu con người bình thường, vào những tình huống vừa bi vừa hài hết sức tự nhiên, để rồi từ đó nhân vật dần dần bộc lộ nét đẹp tâm hồn mình, trở nên khoáng đạt, hóm hỉnh, vị tha, để rồi nhân vật rũ bỏ vỏ ngoài kém quyến rũ, trở thành một con người khác hẳn. Novoseltsev từ một nhân vật rất mờ nhạt, hơi nhút nhát, hậu đậu, không điển trai, không tài cán nổi bật, song càng xem càng thấy anh nhân hậu, biết cảm thông, biết dí dỏm đúng lúc, biết phát hiện ra nét đẹp tiềm ẩn trong “bà giám đốc” khó ưa của mình. Còn Kalugina cũng vậy, chị đâu chỉ biết đến mỗi công việc. Chị là người hết sức tinh tế, có trình độ, nhạy cảm và khao khát được yêu.
Sự lột xác của 2 nhân vật chính đem lại những trận cười đầy sảng khoái cho khán giả. Và phong cảnh thành phố Matxcova đẹp tuyệt vời với những danh lam thắng cảnh nổi tiếng, với Thu qua Đông về trên nền những bản nhạc và thơ thật hay và đầy triết lý, khiến cho bộ phim sống mãi, được khán giả không chỉ ở Liên Xô cũ và Nga, mà ở cả bên ngoài biên giới yêu mến và xem đi xem lại suốt nhiều thập niên qua..
Giữa anh và chị không hề có mối liên hệ hay ràng buộc nào ngoài việc cơ quan, thậm chí nếu có, thì chỉ là sự không hài lòng của thủ trưởng đối với nhân viên kém khả năng, quá tầm thường. Cuộc đời 2 con người này - nếu mô tả như 2 đường thẳng – có thể nói dường như chẳng bao giờ gặp nhau ở một điểm, chứ đừng nói là sẽ phát sinh một cuộc tình.
Ấy vậy mà…sự trớ trêu, sự thi vị của cuộc đời là điều không ai có thể ngờ đến - một ngày kia, xuất hiện anh bạn điển trai Yury Samokhvalov - bạn học cũ của Novoseltsev, được cử về cơ quan làm phó giám đốc – và mọi chuyện bắt đầu… Một câu chuyện tình chân thật đến không thể thật hơn, hài hước và sinh động như tính cách Nga. Phong cách làm phim của Đạo diễn tài ba Eldar Ryazanov luôn là vậy:
Ông đặt nhân vật của ông vốn là người hết sức bình thường, điển hình cho hàng triệu con người bình thường, vào những tình huống vừa bi vừa hài hết sức tự nhiên, để rồi từ đó nhân vật dần dần bộc lộ nét đẹp tâm hồn mình, trở nên khoáng đạt, hóm hỉnh, vị tha, để rồi nhân vật rũ bỏ vỏ ngoài kém quyến rũ, trở thành một con người khác hẳn. Novoseltsev từ một nhân vật rất mờ nhạt, hơi nhút nhát, hậu đậu, không điển trai, không tài cán nổi bật, song càng xem càng thấy anh nhân hậu, biết cảm thông, biết dí dỏm đúng lúc, biết phát hiện ra nét đẹp tiềm ẩn trong “bà giám đốc” khó ưa của mình. Còn Kalugina cũng vậy, chị đâu chỉ biết đến mỗi công việc. Chị là người hết sức tinh tế, có trình độ, nhạy cảm và khao khát được yêu.
Sự lột xác của 2 nhân vật chính đem lại những trận cười đầy sảng khoái cho khán giả. Và phong cảnh thành phố Matxcova đẹp tuyệt vời với những danh lam thắng cảnh nổi tiếng, với Thu qua Đông về trên nền những bản nhạc và thơ thật hay và đầy triết lý, khiến cho bộ phim sống mãi, được khán giả không chỉ ở Liên Xô cũ và Nga, mà ở cả bên ngoài biên giới yêu mến và xem đi xem lại suốt nhiều thập niên qua..