Nội dung phim
Bộ phim kể về một cậu bé mồ côi, Champion, lớn lên trong vòng tay của bà, Madame Souza, bên cạnh chú chó mập ú Bruno. Cậy bé rất ít nói và luôn nhìn ngắm bức ảnh của bố mẹ mình. Dường như hiểu được nỗi buồn của Champion nên bà Madame Souza luôn cố gắng làm mọi thứ để cậu bé được vui. Nhưng tất cả đều không khiến Champion nở nụ cười cho đến một ngày, khi dọn dẹp giường ngủ của cậu, bà đã vô tình nhặt dược cuốn sổ riêng ghi chép và sưu tầm về những chiếc xe đạp. Ngay sau đó, Champion được bà tặng một chiếc xe đạp ba người chạy, cậu luyện tập đêm ngày cho đến một ngày nọ, cậu quyết định tham dự vòng đua nước Pháp. Thế nhưng, bọn mafia Pháp đã bắt cậu cậu bé đến Belleville để phục vụ cho những vụ cá cược của chúng. Madame Souza cùng chú chó rời Paris, sang New York, tìm đến Belleville, quen với ban nhạc jazz ba bà già Triplettes và họ cùng nhau cứu đứa cháu trai yêu quý.
Nội dung phim đơn giản. Nhưng suốt bộ phim, nó phản ánh văn hóa Pháp lẫn văn hóa Mỹ thông qua cách ửng xử của từng nhân vật, từng sự kiện. Nhưng điều tuyệt vời nhất ở đây chính là hình ảnh lạ đời, hơi quái quái của bộ phim qua nét vẽ trông như kiểu Anh mà cũng hài hước kiểu South Park hay dễ thương như Disney, nhưng phảng phất chút anime Nhật Bản. Màu sắc trông cũ kĩ nhưng không hề buồn tẻ, mà vui mắt, nhộn nhịp hơn với tông màu vàng vàng ngả ố.
Bộ ba của Belleville không quan tâm chuyện có được yêu thương không, các nhân vật cứ hiện ra xấu xa, ích kỷ, nhát cáy, hung dữ, nhưng ẩn chứa bên trong câu chuyện là tình cảm chan chứa của từng nhân vật, hệt như những bà già đời thường với bề ngoài trông nhăn nheo khiến trẻ con sợ hãi nhưng lại tốt bụng, nhân hậu. Mà bộ phim độc đáo hơn ở phần kịch bản khi hầu như không có thoại. Chỉ có âm nhạc, âm nhạc và âm nhạc hòa trộn với hình ảnh để tạo ra bộ phim thú vị này. Chính vì thế, bộ phim tiếp cận được với tất cả khán giả trên toàn thế giới thông qua ngôn ngữ của âm nhạc và hình ảnh.
Nội dung phim đơn giản. Nhưng suốt bộ phim, nó phản ánh văn hóa Pháp lẫn văn hóa Mỹ thông qua cách ửng xử của từng nhân vật, từng sự kiện. Nhưng điều tuyệt vời nhất ở đây chính là hình ảnh lạ đời, hơi quái quái của bộ phim qua nét vẽ trông như kiểu Anh mà cũng hài hước kiểu South Park hay dễ thương như Disney, nhưng phảng phất chút anime Nhật Bản. Màu sắc trông cũ kĩ nhưng không hề buồn tẻ, mà vui mắt, nhộn nhịp hơn với tông màu vàng vàng ngả ố.
Bộ ba của Belleville không quan tâm chuyện có được yêu thương không, các nhân vật cứ hiện ra xấu xa, ích kỷ, nhát cáy, hung dữ, nhưng ẩn chứa bên trong câu chuyện là tình cảm chan chứa của từng nhân vật, hệt như những bà già đời thường với bề ngoài trông nhăn nheo khiến trẻ con sợ hãi nhưng lại tốt bụng, nhân hậu. Mà bộ phim độc đáo hơn ở phần kịch bản khi hầu như không có thoại. Chỉ có âm nhạc, âm nhạc và âm nhạc hòa trộn với hình ảnh để tạo ra bộ phim thú vị này. Chính vì thế, bộ phim tiếp cận được với tất cả khán giả trên toàn thế giới thông qua ngôn ngữ của âm nhạc và hình ảnh.